Vị thần hạnh phúc

Ngày xửa ngày xưa, có một cặp vợ chồng dù chăng chỉ làm việc nhưng vẫn rất nghèo.
Vào một năm nọ, khi đến cuối năm. Lúc hai vợ chồng đang thu dọn nhà cửa, thì
có một chú chuột gầy bò ra từ tượng thần giữ nhà (かみだな).
“Ta là thần nghèo khó đấy, vì các người đã làm việc quá vất vả rồi nê, ta không
ở nhà này nữa, ta đi đây, giữ gì sức khỏe nhé.”

Nói xong, thần nghèo khó liền lảo đảo bước đi ra.
Ngay lập tức, vợ chồng nói:
“Dù ngài có là thần nghèo khó đi nữa, thì ngài vẫn là một vị thần. Dù sao thì,
xin hãy ở lại.”
“Thật không, ta là thần nghèo khó đó.”
“Vâng, chúng tôi hiểu. Thần nghèo đói, chúng tôi sẽ trân trọng, xin hãy ở lại.”
Hai vợ chồng nó với vị thần. Cũng không lỡ nên đành quay lại chỗ thần giữ nhà.

Từ đó, ngoài việc vẫn tiếp tục làm việc chăm chỉ, hai vợ chồng vẫn mang cơm
đến hàng ngày.
Rất lâu sau, hai vợ chồng mới nhận ra và không biết mình đã giàu lên từ lúc nào.
Họ có cả nhà kho, rồi còn xây được một ngôi nhà lớn nữa.

Hôm nay là ngày chuyển nhà.
Hai vợ chồng đến để đón thần giữ nhà.
“Nào, thần nghèo khó, chúng ta cùng đến nhà mới thôi.”
Nghe được lời mời, vị thần nghèo khó ngày nào giờ mặc một bộ
kimono đẹp bước ra.
“Nhờ các ngươi cả đấy, rất cảm tạ các người, từ nay cũng vậy nhé.”
Nhờ được đối xử tốt nên, từ lúc nào không hay đã trở thành thần Hạnh phúc rồi.