cut_583

http://hukumusume.com/douwa/pc/jap/01/02c.html

Kẻ thật thà

Ngày xửa ngày xưa, có một người tên là Kicchomu rất giỏi đối đáp.
Ngày xửa thì, đâu đâu cũng có những trạm kiểm tra, người và hàng hoá qua đó
bị kiểm tra rất nghiêm ngặt.
Một ngày nọ, khi rời khỏi làng của mình đến chợ, Kicchomu phải qua một trạm
kiểm tra như thế. Tuy nhiên, ở đó có một tên canh gác xấu tính, luôn làm khó mọi người đi qua.
“Này này, trong bình này là cái gì thế hả?!
Mở ra có kiểm tra nào!”
Bất kì ai qua, hắn đều hạch sách như vậy.
Nếu tìm thấy rượu bên trong thì hắn liền mang ra uống.
Người dân rất bất bình nhưng không làm gì được hắn nên đã đến nhờ Kicchomu.
“Này Kicchomu, người giỏi đối đáp, hãy dạy cho tên canh gác đó một bài học đi.”
Vì đã nghe tin đồn đã lâu nên Kicchomu đồng ý ngay.
“Được, để ta dạy cho hắn một bài học, để hắn không dám uống của mọi người nữa.”
Ngay sau đó, Kicchomu đến chợ mua rượu như dân trong làng.
Trên đường về, khi đi qua trạm kiểm tra, vẫn như mọi khi, hắn gọi Kicchomu lại và hách sách:
“Nào tên kia, bên tròng bình kia có gì?!”
Ngay lập tức Kicchomu với vẻ mặt buồn rầu đáp:
“Vâng, thưa…ngày, trong này là nước tiểu ạ.”
“Cái gì, nước tiểu hả??!! Hô hô, người cũng có chút thông minh đó nhưng không qua được mắt ta đâu.”
Rồi gắn đến gần bình ngửi thử, rồi hắn vừa cười vừa uống hết sạch bình rượu.
“À, đúng là rượu ngon, nước tiểu của nhà ngươi được đó, cho người đi.”
Rồi rất hí hứng sau khi uống hết chỗ rượu và hắn cho Kicchomu đi.
3 ngày sau Kicchomu lại đi mua rượu rồi mang về.
Khi đi qua trạm kiểm tra, tên quan đó cũng gọi lại và hỏi như lần trước.
Hắn cười lớn vì nghe thấy Kicchomu trả lời giống hệt lần trước, và nghi rằng không gì qua được
mắt hắn.
Hắn ta nhanh chóng lấy rượu trong bình ra uống ừng ừng vì lần trước đó là loại thượng hạng.
Tuy nhiên, sau khi uống được vài hụm, mắt hắn đỏ ngàu, miệng thì liên tục nhổ ra thứ vừa uống ngon lành trước đó.
“Bử….m, cái gì thế này…ghê quá. Tên kia, nhà ngươi dám cho ta uống nước tiểu sao!!!”
Hắn định rút kiếm ra thì Kicchomu ngăn lại và bình tĩnh nói với hắn:
“Ấy, thưa ngài, tôi đã thưa với ngài đó là nước tiểu rồi còn gì!”
“Hum….m”
Tên quan không thể nói được câu nào nữa, hắn bỏ tay khỏi kiếm và nói.
“Tên nhãi thật thà này, cho hắn đi.”
Kể từ đó, khi phát hiện có rượu đi qua trạm thì hắn cũng không dám uống nữa.